Trang

Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2013

KHÔNG ĐỀ

KHÔNG ĐỀ.

Em tự nhủ mình không còn hát nữa
Bản tình ca ngày ấy đã từng quên
Cỏ vàng úa bên đường vào lối mộng
Góc cô đơn vừa trú ngụ vai mềm.

Đừng đánh thức những ngày xưa thương mến
Cho dại khờ ướt mấy vạt nguyên sơ
Theo mây trắng nụ cười về bên núi
Cánh đồng em khô khát mấy cho vừa.

Em cũng thôi sẽ không còn khóc nữa
Tiễn mùa đi ...nợ lại khúc trăm năm
Thương sỏi đá một ngày bất chợt hỏi :
Lối cỏ xưa ai lót lá em nằm ?

21/6/013

8 nhận xét:

  1. Hay, hay không thể tả nổi mình thế nào khi trong bài thơ này nữa!
    Chúc MH hạnh phúc!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn anh HCT đã động viên làm em lại muốn viết tiếp nữa đấy ạ.

      Xóa
  2. "Ngày xưa sỏi đá cũng cần có nhau"
    Cỏ lót dưới lưng, mây trắng phau
    Bồng bềnh, mơ mộng và suy tưởng
    Em cứ vô tư ước mộng sầu.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lâu lắm mới thấy anh Sóng nhà mình làm thơ hay thật đó nha. Luôn dạt dào anh Sóng nhé. hì hì

      Xóa
  3. Bài này em có thể đặt là Tự hứa hoặc Tự nhủ :D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lẽ ra nó là Tự hứa, nhưng mà em nghĩ lại cahr dại gì mà hứa dại...hì hì nên cho nó Không đề anh ạ.

      Xóa
  4. Bài thơ rất cảm xúc em à! ngày vui nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn nhà báo, chúc anh một chiều thật vui ạ.

      Xóa