Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012
Mùa cải ngồng
Thả hồn vào chút mây trời lãng đãng. Vật vờ đông ! Cái lạnh ngọt ngào len khe khẽ
qua tấm áo choàng khiến ta rùng mình. Cả một khoảng trời trở nên mỏng tang trong
màn mưa mong manh. Mưa chiều đông rây nhẹ. Khung cảnh khiến lòng mình như chùng xuống , trầm lặng....Ven triền đê, vạt cải mới trổ ngồng đơm bông vàng ươm, nét vàng nổi bật trong mưa làm ấm cả chiều đông lạnh giá. Rét ngọt ! Lạnh thế mà đám ong bướm vẫn nhởn nhơ, la cà, rong chơi trên khắp các luống cải. Đưa tay ngắt một bông cải vàng, áp lên má nao nao lòng nhớ đến cọng cải ngồng xưa mẹ vẫn thường cắt về muối dưa. Bất giác ta khe khẽ ngân nga câu thơ :
Có một mùa hoa cải
Nở vàng bến bến sông
Em đang thì con gái
Đợi anh chưa lấy chồng.
Thương lắm ! Cọng cải ngồng.....
Ta bỗng thấy nuối tiếc cho thời con gái thoáng chốc đã vèo bay xa. Thời gian trôi vội
vã theo từng ngọn gió heo may. Đã bao nhiêu mùa hoa cải nở rồi nhỉ ? Cuộc đời đã
hằn lên đôi má thơ ngây, trẻ trung ngày nào vài nếp suy tư....Mẹ cũng đã rời xa ta, rời
xa những mùa cải để đi vào cõi vĩnh hằng, mỗi khi cải vàng hoa, nỗi nhớ mẹ lại dâng
đầy khoé mắt.....
Mưa vẫn rây nhẹ, tưới khe khẽ lên những luống cải, những bông cải rung rinh thản
nhiên uống những tinh tuý của đất trời mà không hề biết rằng ngày mai chúng sẽ
rụng vàng cả mặt đất. Bất chợt tiếng chim gọi bạn đâu đó cất lên phá tan bầu không
gian đặc quánh. Giật mình trở về với thực tại. Ngửa mặt đón lấy làn mưa bụi,
cái lạnh ngọt ngào rơi trên má khiến cho lòng ta thanh thản lạ lùng .....
Thời gian ơi!
Có thể trôi chậm lại chút không
Để cho bông cải nở hoa ngồng
Cho ta giữ lại thời con gái
E ấp hạt mưa giữa chiều đông./.
Mình đem mấy bài mình yêu thích để vào đây kẻo mai này Yahoo đóng cửa thì chả còn được gặp lại nó nữa...hic hic còn nhiều thứ mà mình vẫn gửi ở bên ý thật tiếc lắm thay!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)