Trang

Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2013

KHÔNG ĐỀ

KHÔNG ĐỀ.

Em tự nhủ mình không còn hát nữa
Bản tình ca ngày ấy đã từng quên
Cỏ vàng úa bên đường vào lối mộng
Góc cô đơn vừa trú ngụ vai mềm.

Đừng đánh thức những ngày xưa thương mến
Cho dại khờ ướt mấy vạt nguyên sơ
Theo mây trắng nụ cười về bên núi
Cánh đồng em khô khát mấy cho vừa.

Em cũng thôi sẽ không còn khóc nữa
Tiễn mùa đi ...nợ lại khúc trăm năm
Thương sỏi đá một ngày bất chợt hỏi :
Lối cỏ xưa ai lót lá em nằm ?

21/6/013