CHO EM
Thôi em đừng có khóc
Mưa tháng giêng đủ làm nhạt nỗi xuân
Mùa đông còn ngại ngần
Chưa qua tìm con nắng.
Mai em đi rồi
Con đường phố núi gập ghềnh
Tiếng chim gù gọi bạn phá tan chiều phẳng lặng,
ÁNh mắt em như sương trắng lưng đèo
Giọt khói lam
bếp nhà ai ngừng lại giữa cheo leo.
Chao chát búp chè xanh
Thần thờ con suối.
Thôi em đừng có khóc
Rất có thể
Ngày mai
Ngày kia
Ngày sau
Ngày sau nữa...
Phố núi không còn ngủ quên trong mây
Ngày em lại trở về
và thương lắm đôi bàn tay
Khi bất chợt chạm vào sợi cỏ mềm nơi triền dốc.
Em sẽ thấy
Hạnh phúc trên đôi tay mình
có lời thề của núi
đâu phải là sương khói mong manh./.
25/2/2014