Trang

Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2013

Ai có về kí ức lắm mê say

AI SẼ VỀ VỚI KÍ ỨC LẮM MÊ SAY
(Cho ngày cuối cùng của tháng sáu)

Ai sẽ về gom nỗi nhớ cùng tôi
Ngày cỏ hoa mướt đường vào lối mộng
Hoa súng tím lung linh soi đáy nước
Như chưa hề đã có buổi chia phôi

Ai sẽ về bên thương mến đầy vơi
Ngày ánh mắt còn bồi hồi thao thức
Những bâng khuâng ngỡ mơ mà rất thực
Chùm me xanh xanh biếc ở trên đầu.

Tháng sáu ngày đã tàn rồi còn đâu
Hoa súng tím cũng bắt đầu thay lá
Vòm long não góc phố còn xanh quá
Đưa tôi về thổn thức nào vẹn nguyên

Ai sẽ về gom giùm tôi những quên
Ngày ríu rít đàn sẻ nâu gọi bạn
Ừ thì biết thời gian nào vô hạn
Ai có về gom kí ức cùng tôi...

Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013

Ghen

Đừng có nhắc mãi về loài hoa thạch thảo
Em chẳng thích một tẹo nào
Cái mỏng manh mới dễ vỡ làm sao
Ngại ngùng cả những giọt sương nồng chẳng kịp uống để mà say mèm khi đêm xuống.

Đừng có nhắc mãi về một buổi chiều thu mặt trời đi ngủ muộn
Chỉ là gió cuối mùa níu lấy ngọn heo may để đám mây chòng chành như thế !
Thôi, anh đừng có kể
Em đã biết tỏng biết tong có cả ngàn những hạt hạt mưa đã từng rơi nghiêng miền kí ức,
Những trống tênh rưng rưng mùa ngờ vực
Chạm khẽ còn đau nốt ru hời
Thì thôi
hãy hóa đá để niêm phong nửa vầng còn khuyết vào đáy trái tim chưa tròn nhật nguyệt
Cho vàng úa rơi
Trôi
Trôi vào khoảng mênh mông
mà thắp lên những non tơ vừa nhú.

Đừng có kể với em về những mùa còn chưa kịp cũ...
Nhành thạch thảo trên tay em đang run lên kia kìa....

Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2013

KHÔNG ĐỀ

KHÔNG ĐỀ.

Em tự nhủ mình không còn hát nữa
Bản tình ca ngày ấy đã từng quên
Cỏ vàng úa bên đường vào lối mộng
Góc cô đơn vừa trú ngụ vai mềm.

Đừng đánh thức những ngày xưa thương mến
Cho dại khờ ướt mấy vạt nguyên sơ
Theo mây trắng nụ cười về bên núi
Cánh đồng em khô khát mấy cho vừa.

Em cũng thôi sẽ không còn khóc nữa
Tiễn mùa đi ...nợ lại khúc trăm năm
Thương sỏi đá một ngày bất chợt hỏi :
Lối cỏ xưa ai lót lá em nằm ?

21/6/013

Thứ Tư, 12 tháng 6, 2013

VỀ NGÀY THÁNG SÁU.

VỀ NGÀY THÁNG SÁU.

Em về nơi tháng sáu không mưa
Con đường cũ tự khi nào đã nở đầy loài hoa xuyến chi màu trắng,
Cỏ mướt bên đường
nhắc cho em nhớ có một chiều vương nắng
Một chiều với giấc mơ xanh,
Gối đầu lên cỏ nghe gió thì thầm với đám mây chòng chành
Ở trên đó thấp thoáng nụ cười hiền như cổ tích.

Em về nơi tháng sáu tìm góc xưa tĩnh mịch
Đóa bằng lăng tím đến nôn nao ngày
Vuốt tóc gió cầm tay
Chạm vào vết xước ngày chưa kịp giấu
Thao thiết còn nguyên mà tà áo xưa cũng đã kịp đổi màu...
Chiều rưng rưng
Hoa xuyến chi rưng rưng,
Tháng sáu ngập ngừng lướt bàn chân trên cỏ

Em trở về tháng sáu này đầy gió
Hoa nắng nghiêng nghiêng
soi bóng người đi, đi mãi phía cuối con đường
.........

Thứ Ba, 11 tháng 6, 2013

CHIA PHÔI

CHIA PHÔI

Em ạ!

Đừng có gom hết cả chiều vào đôi mắt hồ thu như thế
Thăm thẳm khói sương này ta biết trốn vào đâu
Rồi một lần lỡ chạm vào vệt mờ trăng khuyết
Sẽ lạc giữa nhân gian...thảng thốt gọi u sầu.

Em ạ!

Đừng có gom hết muôn hoa vào cái núm đồng tiền sâu
Mơn mởn ngày thét gọi ta thê thiết
Rồi lỡ một lần chạm vào phập phồng vầng nhật nguyệt
Thao thức cả ngàn ngày trái tim chẳng ngủ yên.

Em ạ!

Đừng có xúi cái nhớ gọi về muôn nẻo quên
Nắng đã chiều hoàng hôn chừng buông xuống
Cánh chim trời đã mỏi những phiêu bồng du lãng
Chập chờn mơ gối giấc cỏ ru mềm...

Ừ, em ạ ! Đừng nhìn ta như thế

Nẻo đường xa ta đã mỏi bước rồi
Xin gom hết những gì còn vương vít
Giấu vào đáy tim bóng dáng buổi chia phôi./.

Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2013

Cho nỗi buồn không tên

CHO NỖI BUỒN KHÔNG TÊN.

Ta hỏi mùa hạ đỏ
Chiều hôm ấy đâu rồi ?
Giọt nắng nào chợt khóc
Cho mùa thành chơi vơi

Ta hỏi gió mùa hạ
Màu hoa cũ còn tươi ?
Long lanh rơi trên cỏ
Ướt một khoảng mây trời.

Ta hỏi người năm cũ
Có khi nào nhớ, quên?
Buồn chợt rơi lên mắt
Dưới chân sỏi đá mềm.
….

Giữa muôn ngàn dấu hỏi
Gục trong giấc cô miên
Hạ đỏ chừng trở lại
Ru trái tim ngoan hiền.

20/5

Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2013

Còn nợ nơi mùa hạ

CÒN NỢ

Ta mắc nợ từ mùa hạ năm trước
Khi tán phượng hồng
xoà bóng chở mùa thi
Những đoá bằng lăng
lặng lẽ nhìn nhau không dám thầm thì
Sợ chạm vào giấc mơ
vỡ tan miền cổ tích.

Ta nợ mùa hạ
Phút im lặng trong bóng chiều cô tịch
Gió mang hình hài tuổi mười tám ngang qua
Len lén giấu ánh nhìn vào trong thảm cỏ
Mây trắng bồng bềnh cõng buổi chia xa.

Ta nợ lại nơi chân trời xưa cũ
Câu hỏi rằng: “Sao hạ đỏ lại nhiều mưa”?
Hay tại nỗi buồn ngày ấy dư thừa
Mà đợi hoài mùa xưa không trở lại.

Ta đã nợ nhau
Những mùa hạ dài
bóng chiều đổ giữa cô miên…có phải
sắc phượng nhòa phía cuối con đường
phút ban đầu phảng phất mùi hương ?
Nên thảng thốt
Khi bất chợt chạm sắc vàng hạ đỏ.

Bến mùa hạ
Ngác ngơ từ đó….

Chủ Nhật, 5 tháng 5, 2013

Mọi người bên pacebook nô nức rủ nhau đi "tỏ tình" làm em cũng thấy rưng rưng chi lạ. Đây là những lời "tỏ tình" em tính vác đi khoe cùng tất cả cộng đồng nhà mạng "phây", nhưng lo dở ẹt nên đăng lên đây trước . Cả nhà góp ý thật tình để em xem em tỏ tình như vầy có ổn k với ạ.
Xin được cám ơn các anh, chị, cô, dì, chú bác....hí hí

Bài dự thi : LỜI TỎ TÌNH ĐẦU TIÊN
1. MÌNH YÊU NHAU NHÉ ANH !

Em không tin là định mệnh
Khi gót chân trần Đăm San
Lướt trên giông bão, lướt trên cánh đồng đầy gai tìm bắt Mặt Trời.
Để được nói lời yêu, được đắm chìm vào đôi mắt, được gối đầu lên vòm ngực phập phồng.
Dẫu có phải nhấn chìm trong lớp lớp lửa hồng
Đầy xuống tầng tầng địa ngục…
Vẫn khát khao !
Vãn ước mong !

Em không tin vào miền nhớ mênh mông
Nơi cô gái thu mình trong bọc kén, cố giấu những nghẹn ngào tức tưởi để ngỡ mình là gái ngoan trong chữ nhu mì,
Chỉ biết khóc thầm dõi theo cánh chim di
Và hờn trách tại sao mặt trời đi ngủ sớm !
Phỏng có ích gì?

Anh ! Hãy nắm tay em đi.
Hãy dìu em bước trên thảm cỏ xanh rêu, trên những cánh đồng đầy hoa, dìu em bay trên cõi phiêu bồng của đam mê tình ái
Hãy nắm bàn tay em, đừng bao giờ ngoảnh lại.
Nhé anh!

Ngoài kia, nắng mỏng manh, gió long lanh mà tiếng cười dễ vỡ
Hãy ôm lấy em, má kề má, môi kề môi để cho chiều cũng phải hờn ghen mà vội nép mình sau dãy núi.
Ta hãy yêu nhau !
Bằng nỗi buồn ngày hôm qua, bằng niềm vui ngày mai tới.
Như thuở em thơ ngây, như thuở anh còn trai trẻ
Đến ngàn năm có lẻ. Nhé anh!

Xem kìa, cánh lục bình trôi trên sóng mong manh
Đa tình thế mà đâu có thể dừng bước
Mình hãy yêu nhau hôm nay, ngày mai…và cả con đường gập gềnh phía trước.
Đừng cất trong tim.
Kỉ niệm mà làm chi.
Chẳng thà bây giờ mình hãy cứ yêu nhau đi…


2. VIẾT KHI XEM LẠI NHỮNG THƯỚC PHIM VỀ NGƯỜI CHIẾN SĨ Ở BÃI ĐÁ GẠC MA 

( 1988 ).

Người thiếu phụ lục tìm miền nhớ trong thảm cỏ xanh rêu,
Nơi lời cầu hôn được tết bằng  cỏ dại
Ngày gió chiều có mùi thơm như mùi tóc người con gái
Kí ức chửa phai nhòa.

Người thiếu phụ vin vào những cánh hoa
Chị tìm khoảnh khắc chông chênh của trái tim khi lời yêu mỏng mảnh vừa giăng chiều đến tím.
Lời yêu không ngọt như mật lịm,
Lời yêu có vị mặn của biển, cay nồng.
Người thiếu phụ nhớ chồng !

Chiều nay đứng trước biển mênh mông
Biển rót những sâu thẳm vào đôi mắt
Trong veo!
Nắng!

Hai mươi lăm năm chị kết trái tim mình vào bông hoa cỏ dại gửi theo muôn trùng sóng
Ấp vào tim anh. Ngực đá!
Hai mươi lăm năm chị gửi tình yêu theo những mặn mòi của biển cả
Hát ru anh ngủ…à…ơi…

Phía anh nằm là thăm thẳm nước trời
Cánh hải âu chao nghiêng chở áng mây chiều lấp lánh
Áng mây vẽ gương mặt, vồng mắt, mái tóc và nụ cười hai mươi lăm năm chị chưa được gặp.

Bọt sóng rưng rưng
Biển chiều nay sóng vỗ trập trùng.
Mang theo lời tình yêu được gói trong vòng hoa bất tử.
Và gió thơm mùi thơm như tóc người thiếu nữ
Về phía khơi xa...


3. VẪN LÀ

       Chỉ là một ánh mắt thôi
Có gì đâu nhỉ mà bồi hồi tim
       Ngang qua lại len lén nhìn
Phập phồng lo sợ niềm tin vỡ òa
      Vẫn là nắng đổ thềm hoa
Không dưng…
    Bối rối….
                 Như là….
                           Bâng khuâng…
          Vẫn là cái nụ cười thầm
Đậu bên ô cửa trong ngần sớm mai
         Hỏi mình sao thở tiếng dài
Trách mây ngăn lối…
                                Trách ai bây giờ ?

          Để rồi cắn bút làm thơ
Khiến cho mưa nắng bất ngờ . Lạ chưa !

4. THÁNG NĂM !            
           
Tháng năm về rồi đó anh !
Lá thắm xanh ngẩn ngơ trước sắc vàng nắng đỏ,
Gió cồn cào thổi ngược về  miền nhớ
Hạ nhoi nhói đau...

Ở cuối con đường ta đã buông mất nhau
Và lạc lối giữa muôn ngàn bông phượng,
Cái sắc đỏ làm mình mất  phương hướng
Đã vô tình đốt cháy  những đắm say.

Tháng năm về rồi, anh có hay!
Tiếng ve lại bắt đầu ngân lên những điệu hờn rả rích
Nắng đổ lên từng viên gạch nơi góc xưa tĩnh mịch
Phỏng rát miền ký ức nôn nao.

Tháng năm về , anh có thấy xôn xao !
Trước tà áo trắng vừa lướt chiều ngược gió
Có thấy không trong hương vị của cỏ
Nụ hôn đầu đời thấm đẫm khát khao...

Tháng năm về rồi....như chưa từng khuyết hao
Con đường dài  ta không còn chung bước
Dẫu mải miết bởi  gập gềnh phía trước
Có khi nào anh  nhớ ….
Tháng năm đã từng một nửa ở trong tim. ./.






Thứ Năm, 2 tháng 5, 2013

THÁNG NĂM

Tháng năm nắng đỏ vòm trời
Xoà tay ngỡ chạm một thời thanh tân,

Trời xanh, xanh đến trong ngần
Kìa! con ve hát bổng, trầm diết da

Tìm trong tán phượng đỏ hoa
Bài thơ viết dở đã nhoà yêu thương.

Ngẩn ngơ chân bước lạc đường
Vấp cơn nắng xế mà thương mấy mùa.

Tìm đâu áo trắng ngày xưa
Quẩn quanh đời đã ngấu vừa đắng cay.

Tháng năm đậu mắt môi này
Dưng dưng giọt nhớ ... bỗng cay mắt  mình…

Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2013

Nốt vọng tháng tư

NỐT VỌNG THÁNG TƯ.

Dẫu không đợi
Thì tháng tư vẫn tràn về qua khe cửa
Nụ loa kèn làm sắc nắng phân vân
Cỏ vẫn biếc xanh , xanh đến vô cùng
Và gió  hát ru mây bằng ngàn lời ru cũ.

Dẫu  thời gian không còn lưu giữ
Dấu chân ngày nào
Mảnh vườn cũ đã từng quen.
Chạm vào tháng tư nghe trái tim thổn thức
Cơn mưa đầu hạ vỡ òa.

Dẫu không đợi
Thì tháng tư cũng vừa ngang qua cánh cổng
Lặng lẽ  hát khúc du ca
Những bát ngát xanh thì thầm nhắc
Tháng tư,
Mùa ấy chưa  xa...

( Bài đăng trên VNTN )

Thứ Tư, 10 tháng 4, 2013

KHÔNG ĐỀ
( Tặng Q )

Hoàng hôn chiều dần xuống
Ru con gió ngủ yên
Buồn chợt rơi trên tóc
Thương cọng cỏ ướt mềm.

Chân tơ vương lối cũ
Còn nhớ một miền quên
Nụ ngâu vừa thổn thức
Gọi mùa ấy thành tên...

Thì đã là tàn khứ
Ánh trăng hoà sương khuya
Giọt nào rơi nhưng nhức
Tiễn mình vào xa xưa...

8/4/2013

Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2013

NHỮNG GIẤC MƠ MÀU CẨM THẠCH.

NHỮNG GIẤC MƠ MÀU CẨM THẠCH.

 Những cơn mưa mùa kí ức cứ len lỏi dội về 
trong mỗi giấc mơ em
Những giấc mơ không thể gọi tên
Loang loáng màu cẩm thạch.
Nơi ấy, hóa đá vầng trăng muộn
Gió ngủ quên trên đám lá 
vừa mới uống no nê những giọt sương đầu hạ.
Chỉ hương cỏ dại mơn man trên mắt, môi mềm.
Nồng nàn, say ngây !

Những giấc mơ đưa em về
mảnh vườn cũ còn vương nồng hơi thở,
Khóm hoa ngâu bẽn lẽn 
cố giấu nét dịu dàng trong vạt áo đung đưa
Lũ dế hoang tròn xoe mắt, bỡ ngỡ bỏ quên khúc giao mùa.
Chỉ nhịp trái tim
Lao xao trong im lặng,
 xôn xao giữa vô cùng!

Những giấc mơ  màu cẩm thạch
dìu em đi giữa đời thường mộng mị
Để đôi khi nghe nỗi buồn tan thật khẽ….

28/3/2103





Thứ Bảy, 9 tháng 3, 2013



Em chôm được ý tưởng này của bác Mộc đấy ạ. hi hi



Mai rồi nhé tháng giêng xa
Níu giùm em cánh vàng hoa xuân thì
Kẻo rồi theo tháng giêng đi
Ngày thành cũ để biệt ly một ngày

Níu giùm em tháng giêng say
Kìa sợi nắng đuổi mây bay cuối trời
Nhẹ tay kẻo vỡ ngày ơi
Những tha thiết với bao vời vợi xanh.

Níu giùm em chút mong manh
Ngày đan mộng ngỡ để dành mai sau
Mai này ngõ nhỏ về đâu
Níu giùm em những sắc màu thân quen.

Mai xa nhé tháng giêng êm
Còn say vị ngọt ướt mềm đoá xuân !

7/3/2013