MÙA Ở LẠI TRONG CÂU
SLI, CÂU LƯỢN
Ai bỏ quên câu Sli
trên lưng đèo
Đánh rơi câu Lượn
ngang dốc,
Để bắt đêm trằn trọc
bếp lửa không còn ấm chỗ ta nằm,
Men
rừng đọng từng giọt thức
trên
ngai ngái hương xuân,
Trăng
nửa mảnh treo đầu gác
Thầm
nhắc mùa yêu vừa đến trước nhà,
Cây
Tính tẩu cựa mình trên vách
Thèm gọi tha
thiết
Noọng
ơi!
Noọng ơi!
Câu
Sli, câu Slượn nói gì mà má em ửng đỏ
mà
vương trên môi
mà
tạc vào vách đá
Có
thương nhau thì về!
Về
đi thôi,
cùng
bắc máng đầu non
gội mái tóc em mượt màu của đêm, dài như con
suối.
Cùng
hát lời gió đại ngàn
ru
ơi… hời…
giấc
xuân nồng trong vòng tay của núi….
Có
thương nhau thì về!
Say trong câu Sli, câu Slượn
chín
bậc cầu thang
bước
chân không mỏi.
Rằng Lượn
Nàng ới…
Đem em về bên anh
Cho mùa xuân ở lại giữa non xanh.
( Lâu quá rồi em mới tìm được chìa khóa mở cửa nhà mình...híc ...dưng mà hàng xóm nhà em chắc quên em mất rồi....
Cóa ai còn nhớ em không ạ?????)